Have any Questions?

0904615855

NHỮNG MÓN QUÀ GIẢN DỊ

PMC Sites > > Peoples > NHỮNG MÓN QUÀ GIẢN DỊ
NHỮNG MÓN QUÀ GIẢN DỊ

NHỮNG MÓN QUÀ GIẢN DỊ

Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng núi, cao nguyên Lâm Đồng. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, tôi bắt đầu vào Thành phố Hồ Chí Minh sinh sống. Thời tôi là sinh viên của Đại học Thể dục Thể thao, tôi còn thường xuyên về quê. Nhưng từ khi, tôi đi vào cuộc sống làm việc chuyên nghiệp, tôi ít về thăm quê hơn. Bởi thế mà mỗi lần Chị tôi lên Thành phố là Chị lại “tay xách, nách mang” quà, “nhà Chị trồng được” lên cho tôi!

Đôi khi chỉ là chục trứng gà, là con cá hay ít rau xanh thôi, nhưng lúc nào tôi cũng thấy Chị mang túi lớn, tủi nhỏ. Tôi càm ràm, “ở thành phố thiếu chi, mà Chị mang nhiều cho cực thân?” Chị nhỏ nhẹ trả lời, “tôi mang đồ sạch vô, Cậu ăn cho an toàn”. Mỗi khi nghe được câu nói đó, tim nhói lên một cái. Tôi đã U40 rồi, nhưng Chị vẫn coi tôi, như khi tôi còn thơ bé.

Có những khi, Chị xách cả con cá suối to (hơn 1.5kg/con), đã được làm sẵn và ướp gia vị cẩn thận. Lần nào mang lên cho tôi, Chị cũng dặn tỉ mỉ cho tôi cách nấu cá ngon. Xong Chị đi công chuyện rồi, dường như vẫn chưa yên tâm cho nồi cá đó nên Chị lại gọi điện hỏi: “cá đấy, Cậu nấu canh ngon hơn kho đấy. Cậu có biết nấu canh cá chua không?”, tôi thấy nghèn nghẹn trong cổ họng, nhiều khi không thốt được thành câu để trả lời Chị. 

Cuối năm vừa qua, Chị mang cá nhỏ, hơn 1kg cho tôi. Mấy hôm sau Chị điện thoại, hỏi: Cậu cá ăn có ngon không? “Em ăn hết rồi”. Tháng sau lên thành phố, Chị mang hẳn cho tôi gần 3kg cá. Tôi làm đủ món: cá kho, cá canh, cá sốt. Gia đình nhỏ ăn mãi không hết. Tôi đành chia sang hàng xóm, mỗi nhà một ít cá kho. Ở thành phố bận rộn, khi tôi mang cá sang, họ đón nhận với khuôn mặt rạng rỡ và lời cảm ơn rối rít. Nhưng chẳng ai biết được, đó là quà của Chị, tôi chỉ là người vận chuyển mà thôi. 

Quà của Chị, là những món giản dị được mang về từ chân núi. Ở thành phố, những thực phầm này đúng là không thiếu. Nhưng tấm lòng và sự quan tâm của người Chị dành cho em mình thì ở thành phố ít người có được. Tôi tự thấy mình giầu có hơn người thành phố rất nhiều là vì thế!

(Mạch cảm xúc từ bài viết, Qùa của núi của tác giả Lam Pu, đăng trên báo Tiền phong)